TRUYỀN THUYẾT BẢO LIÊN ĐĂNG
Tương truyền bên trên đỉnh núi hoa sơn tất cả ngôi năng lượng điện thờ Hoa Nhạc Thánh mẫu vô cùng rất linh bởi nơi đó là nơi cây đèn Bảo Liên Đăng ngự trị, cây bảo đăng này có uy lực vô song, ánh nắng của nó dung cất sức mạnh rất có thể lung đưa đất trời và thiết yếu nó là linh vật trấn sơn do Nữ Oa Nương Nương ban cho Tam Thánh Mẫu. Giải pháp Hoa đánh trăm dặm là nơi con tín đồ sinh sống, trường đoản cú bao trong năm này nơi này bị dịch bệnh hoành hành, chết người vô số. Cung cấp đó, những loài độc trùng mãnh thú hay quấy phá tiếp giáp hại dân làng, cuộc sống thường ngày của họ rơi vào khốn cùng. Dịp này, các thân sĩ đáng tin tưởng đã cùng cả nhà họp bàn tìm phương pháp cứu thoát muôn dân, táo bạo lão tiên sinh khuyên mọi tín đồ nên đi lên đỉnh Hoa Sơn dưng lễ đãi đằng với vị sơn công ty ở đấy là Thánh mẫu Nương Nương cầu xin tín đồ cứu giúp. Sau mấy hôm thì dân chúng đã chuẩn bị xong lễ vật, họ lên núi quét dọn đền đài, bày hương thơm đăng trà trái hành lễ thờ bái.
Bạn đang xem: Truyền thuyết bảo liên đăng
Lại nói tới Tam Thánh mẫu của Hoa sơn, bà đã phải trải qua tu luyện mới giành được Thần vị này, Ngọc Hoàng Đại Đế dung nhan phong bà là Thần cai quản Hoa sơn, hằng ngày tiêu dao từ bỏ tại, sống những ngày tháng Thần Tiên. Tự nhiên một ngày bá tánh kéo mang đến cúng bái, Thánh chủng loại nói cùng với Triều Hoa thị nữ cạnh bên điều gì đó. Vào đêm tối ấy, to gan lớn mật lão tiên sinh mơ thấy một bạn nữ nhân khoác triều phục lung linh cầm đèn hoa sen cất cánh đến nói rằng: "Ta vâng lệnh Thánh Mẫu đến đây nói cho các người biết rằng, phần nhiều hoạch nạn lâu nay xảy ra là do các người lưỡng lự hành thiện tích đức, sống chỉ biết tham lam, sảnh si, thù hận nhau. Tất cả đều là vì ông Trời hy vọng cảnh tỉnh các người mới ban xuống điềm xấu ấy, từ lúc này hãy thành tâm sám hối, một lòng phía thiện. Bởi thế thì không đề nghị cúng bái, vợ vua vẫn sẽ phù hộ những người." Nói xong, Triều Hoa giơ cao ngọn Bảo Liên Đăng, ánh nắng chiếu xa trăm dặm chói lòa, mang đến lúc mở mắt thì không thể thấy tín đồ đâu. Bạo phổi lão giật mình tỉnh giấc giấc, ông rước chuyện kể đến dân buôn bản nghe thì ai ai cũng nằm mơ thấy cùng một giấc mơ như vậy. Vùng Hoa Sơn trở nên nơi sinh cư lạc nghiệp bởi fan dân biết sinh sống lương thiện, vùng ấy phát triển thành vùng khu đất lễ nghĩa. Thánh chủng loại thi triển thần thông, chướng khí phần nhiều bị đẩy lùi, độc trùng chết hết, non xanh nước biếc mọi cả một vùng rộng lớn, mưa thuận gió hòa, quốc thái dân an. Tín đồ dân vùng này, các biết Hoa sơn Thánh mẫu mã linh thiêng, trong thường Thánh Mẫu từng ngày hương khói không ngừng.Một ngày kia, có chàng thư sinh đi lên núi hướng trực tiếp về phía ngôi đại hùng bảo điện, Thánh mẫu mã nghe lời thỉnh ước của anh ta: "Tiểu sinh lưu Ngạn Xương, mang đến kinh thành thi cử, kính dâng một nén hương, xin nương nương phù trì tiểu sinh ghi danh bảng vàng." Lúc quan sát vào bức tượng phật Thánh Mẫu, Ngạn Xương lại thì thầm nghĩ: "Nương nương này kiểu cách yểu điệu, dung mạo vô song như vậy này, thật ko khỏi khiến cho lòng fan ái mộ!" Tam Thánh Mẫu cảm giác tên người phàm kia đó là đang chế giễu cợt mình, bạn dạng thân xem sách thánh hiền cơ mà lại không tồn tại chút lễ nghĩa. Bạn vừa mong mỏi thi triển một chút phép thuật để lưu ý hắn thì thị thanh nữ vào báo rằng gồm Nguyệt Lão mang đến thăm. Tam Thánh Mẫu đảm nhận Nguyệt Lão, vừa mang lại nơi ông đang báo đây đó là tin hỷ tiếp đến đưa sổ tình duyên mang lại bà xem. Vào sổ, tua chỉ đỏ nối thương hiệu Hoa sơn Công Chúa và Lưu Ngạn Xương, đến ngày đúng tháng sẽ kết duyên vợ chồng. Nguyệt Lão thấy vẻ phương diện của Thánh chủng loại liền hỏi: "Công chúa tất cả còn ghi nhớ Tam Lang của Lý Gia chăng?"
Việc này làm thế nào bà quên được, thời điểm sinh vào triều đơn vị Chu, bà chuyển sinh vào một mái ấm gia đình giàu có tên là Nguyên Chân, từ nhỏ tuổi được hẹn hôn với một đại công tử. Vị công tử này chúng ta Lý, mọi tín đồ gọi là Tam Lang, tài mạo tuy nhiên toàn, phong bốn tuyệt thế. Tam Lang này từ thời điểm định sẵn thê thất, nghe nói tiểu thư Nguyên Chân tứ đức vẹn toàn, dung mạo như tiên, trong thâm tâm vô thuộc hạnh phúc, cơ mà lại ngạc nhiên rằng vị đái thư vừa mới chào đời, đang không ăn đồ dùng mặn, ko mặc lụa là; phệ lên một chút, chỉ một lòng hướng Đạo. Cha mẹ ngăn cấm không được, mẹ khuyên cũng ko xong. Đến khi hơn mười lăm tuổi, tự dưng bỏ công ty ra đi. Công tử Lý giỏi được tin này, thút thít thảm thương, thổ huyết mà chết. Nguyên Chân tè thư sau khoản thời gian trải qua mấy năm khổ tu sẽ thành Đạo quả, được Thượng Đế phong là Nguyên Chân phu nhân, sắc phong chức vị Hoa đánh Thánh Mẫu, nhưng vị công tử đó do cô tuẫn tình nhưng chết, theo lý nhân trái luân hồi, phu nhân vẫn còn nợ công tử kia một món nợ tình yêu nhân duyên. Nghĩ cho đây, bất giác sững sờ. Lưu Ngạn Xương này chính là Tam lang Lý gia kia chuyển sinh.
Lại nói về Lưu Ngạn Xương, đi đường một ngày dài mệt nên anh phụ thuộc góc tường ngủ say, Triều Hoa thị nàng nhập mộng báo điềm đại hôn sẽ tiến hành cử hành ngay lập tức hôm nay. Thoáng đó nam giới đã thấy Nguyệt Lão thống trị hôn, Triều Hoa theo sau, mấy cô thị bạn nữ vây xung quanh Hoa tô Công Chúa, đầu team khăn đỏ trùm lấy mũ phượng như tục lệ nhân gian, đối lập Nguyệt lão, bái thiên địa xong, rồi vào tân phòng. Bắt gặp Ngạn Xương phong tứ tuyệt thế, tuấn tú phi phàm tuy vậy Công chúa lại trường đoản cú dặn lòng mình không được động ái tình, còn nếu như không sẽ mất ngay Thiên căn.
Ba mon sau, lưu lại Ngạn Xương đã đến khi phải mang lại kinh thành ứng thí, người vợ Hoa tô bấy tiếng đang mang trong mình hài nhi. Trước khi đi phu quân vướng lại cho thiếu phụ một miếng trầm mùi hương gia bảo, căn dặn khi nào hạ sinh hãy đặt tên con là Trầm mùi hương và sử dụng trầm hương làm cho dấu hiệu. Chuyện kể rằng lưu lại Ngạn Xương, sau khoản thời gian từ biệt Thánh Mẫu, rời ra khỏi núi Hoa Sơn, suốt dọc mặt đường ngày đi đêm nghỉ, cuối cùng đã đến Kinh Thành. Trong ba kỳ thi liên tiếp, đông đảo đỗ được vị trí cao, đương nhiên là được ghi danh bảng vàng, được phong làm cho quan thất phẩm, ko lâu sau đã được chúa thượng phái đến Đăng Châu có tác dụng huyện lệnh. Sau thời điểm Lưu Ngạn Xương cho nhậm chức, nhớ kỹ lời khuyên của Thánh Mẫu, một lòng mong muốn làm một vị quan lại thanh liêm, một vị quan lại tốt. Không lâu sau, lại sở hữu người cho mai mối, nói rằng họ Vương vùng kia cũng là dòng dõi thư hương, gồm một cô con gái tên là Tú Anh. Nam nhi nhớ lại đầy đủ lời của Thánh chủng loại nương nương, nghe nói công ty họ vương là mái ấm gia đình gia giáo, thủ phận thủ thường, cô phụ nữ có tri thức, thông hiểu lễ nghĩa, vốn danh tiếng là fan hiền đức. Liền search người thương lượng bát tự, sẵn sàng sính lễ, ko lâu đang lấy vk thành hôn. Tú Anh bọn họ Vương kia, sáng ý xinh đẹp, hàng ngày vợ chồng chạm chán nhau, hết lòng tương kính, đông đảo tháng thời buổi này cũng nói cách khác là cực kì hạnh phúc.Một hôm vợ ck Ngạn Xương đi dạo qua hồ sen, từ xa có bạn ngồi thuyền, thuyền trường đoản cú xuôi theo dòng nước đến chỗ họ, lúc đối mặt chàng mới nhận biết nàng Triều Hoa. Triều Hoa nói: "Nương nương đầy tháng, sinh hạ bé trai, đặt tên Trầm Hương. Tiên giới không thể ở thọ được, lúc này nương nương lệnh đến Triều Hoa trao giữ hộ lại con, bữa sau xin được nhờ vào cậy công tử, phu nhân đối xử xuất sắc với đứa bé này, hoàn toàn có thể nuôi nấng thành người". Trong tâm Ngạn Xương trăm mối cảm xúc, bất giác hỏi về Hoa tô Công Chúa. Triều Hoa u buồn: "Nương nương cùng với công tử, tiên phàm kết duyên, phạm đề nghị luật trời, đã biết thành anh trai là Nhị Lang Chân Quân thi hành biện pháp trời, đè bên dưới núi Hoa Sơn chịu khổ rồi". Triều Hoa đưa cho quý ông một bức thư căn dặn bao giờ Trầm hương thơm khôn khủng hãy mở ra xem. Nói chấm dứt Triều Hoa thay đổi mất.
Xem thêm: Huyền Thoại Moba Của Vtc Mobile, Download Huyền Thoại Moba
Vợ ck Lưu Ngạn Xương cùng Vương Thị tận lực âu yếm đứa trẻ, nhận thấy đứa bé bỏng này ngày một lớn lên, rồi một năm đã trôi qua, vương thị phu nhân cũng đã mang thai sinh hạ một đứa bé nhỏ trai, đặt tên là Thu Nhi. Hai người con cùng cưu mang, yêu dấu như nhau, đối đãi như nhau. Một hôm Trầm Hương và Thu Nhi hoảng hốt chạy về thưa chuyện, thì ra thời điểm sáng đi học chạm chán Tần Quân Bảo là đàn ông là nhỏ của Tần thái sư, tính cách ngang ngược, bạo tàn, tốt ức hiếp kẻ khác. Không chống chịu nổi sự tình Trầm Hương với Thu Nhi ẩu sẽ với Quân Bảo, vô tình tấn công trúng thái dương, Quân Bảo yểu mệnh về chầu Diêm Vương. Về phần vương phu nhân, nghĩ cho Trầm hương từ nhỏ dại chịu cảnh ko mẹ, sau lúc đắn đo cũng quyết đoán với lưu giữ Ngạn Xương rằng hãy lấy Thu Nhi giao nộp cho thái sư, trong những lúc đó Trầm Hương buộc phải mau chóng chạy trốn ngoài tai ách này. Giữ đại nhân lưu giữ lại lá thư Tam Thánh mẫu gửi cho mình vào tám năm về trước, ông nhanh chóng mang nó ra xem. Trầm mùi hương còn nhỏ tuổi tuổi, tính cách hiếu win ngông cuồng vẫn còn muốn từ bỏ mình đền rồng mạng nhưng thử hỏi thái sư bao gồm cần chiếc mạng của tên nhóc nhỏ này tốt không? sát hại nam nhi của mệnh quan lại triều đình chắc hẳn chắc không thoát ra khỏi tội tru di. Sau thời điểm đọc được lá thư của mẹ, biết mẫu thân chịu đựng khổ trăm bề dưới ngọn hùng sơn, Trầm mùi hương lạy tạ thân phụ cùng kế mẫu xưa nay đã sở hữu công chăm sóc dục và hoàn thành áo ra đi. Trầm hương thơm vừa đi sẽ nghe tiếng quan quân nhà họ Tần lục soát láo lếu loạn.
Tiểu Trầm hương thơm tám tuổi này, chỉ vào một ngày, đã buộc phải trải qua biến cố mập như vậy. Vào nháy mắt, bao gồm nhà mà quan yếu về, có người thân mà cần thiết nương tựa, biến đổi đứa trẻ lang thang tội nghiệp. Thời điểm đó là phụ vương đưa cậu ra theo cửa sau, chỉ về phía một con đường lớn, nói cùng với cậu rằng kia là tuyến phố dẫn mang đến núi Hoa Sơn, nhưng phiên bản thân trong thuở đầu óc mê man, bồn chồn không biết đã chạy theo đường nào, cũng không biết đã đi vào nơi đâu. Thấy được sắc trời đã sắp tối, không tồn tại nơi nương tựa, bản thân mình vẫn còn không biết chuyển phiên xở nỗ lực nào, cảm giác tủi thân cậu bất giác khủng tiếng khóc òa lên. Không ngờ tiếng khóc của Trầm hương lại gớm động mang đến một vị tiên sư cha đi ngang qua đó. Vị đại Thần Tiên này, từ xưng là "Vô Tri Đạo trưởng". Vị Vô Tri Đạo trưởng này, không một ai biết được rằng ông ta sẽ đắc Đạo thành Tiên từ lúc nào, bạn dạng thân ông cũng không hề nhớ được rằng mình đã đắc Đạo được bao nhiêu năm rồi. Chỉ nên nhớ được rằng vẫn tận mắt trông thấy bãi bể nương dâu của nhân gian này biến hóa từng lần từng lần, lừng khừng là đã từng nào lần. Vô Tri Đạo Thưởng bấm quẻ xem demo thì hiểu rằng đứa trẻ con này thừa là bao gồm duyên cùng với mình, có lẽ đây là thiên mệnh trời đất sắp đặt cho Ngài trọng trách này. Đúng thời điểm ấy, Đạo Trưởng đã tiến hành quyết định của mình.Vô Tri đạo trưởng đến tìm Trầm hương nói rõ ngọn ngành, cậu bé nhỏ hiểu ra mau lẹ khấu đầu lạy tạ ân sư, đạo trưởng nói: "Trầm Hương đồ nhi, từ từ bây giờ trở đi, bạn làm sư phụ đây sẽ dạy cho nhỏ mười tám loại võ nghệ, bảy mươi nhị phép trở thành hóa, để cơ mà đi cứu chị em ruột thân đang chạm mặt nạn sinh hoạt Hoa tô kia". Dịp đó, Vô Tri Đạo trưởng lại kéo ra một viên Tiên đan đưa mang đến Trầm Hương, Trầm mùi hương nuốt xuống bụng, chớp nhoáng cơn đói tức khắc tan biến, chỉ cảm thấy body toàn thân khỏe mạnh. Thế ra đây đó là Tiên đan nhưng Vô Tri Đạo trưởng luyện được, không mọi đỡ đói, mà còn có thể bức tốc thể chất và niềm tin của con người. Fan phàm ăn uống rồi, hoàn toàn có thể không ăn không uống, còn rất có thể kéo lâu năm tuổi thọ, sống đến hàng trăm ngàn tuổi.Lại thấy Sư phụ tay chỉ lên chầu trời một cái, một đám mây ngũ sắc cất cánh đến, ông bảo Trầm hương thơm đi lên, nhắm hai mắt lại, tự mình cưỡi lên mây, rồi cất cánh lên. Trầm hương mở mắt xem thử, thì thấy mình sẽ ở trong một ngọn núi lớn. Bốn mặt chỉ thấy núi non trùng điệp, cây xanh bạt ngàn. Sư phụ từ trong lỗ tai móc ra một viên đá bé dại trong suốt béo cỡ như một phân tử đậu, để lòng bàn tay, nháng một cái, viên đá đó mau chóng thuận theo hướng gió mà khủng dần lên, mọi khi một lớn. Một thời điểm sau, đã biến thành một gian bên lớn, Trầm hương theo Sư phụ lấn sân vào trong, phòng khách, sảnh sau, hiên nhà, công ty bếp, chống ngủ, tất cả đều rất đầy đủ cả. Không còn thảy hồ hết thứ bắt buộc dùng đến sinh hoạt phần lớn có không thiếu cả. Từ đó, Trầm hương liền theo sư phụ Vô Tri Đạo trưởng, từng ngày học tập võ nghệ, Đạo trưởng cũng dạy mang đến cậu một vài bài công trạng tọa thiền,...Thấm thoát vẫn 8 năm trôi qua, Trầm Hương đã 16 tuổi rồi, biến đổi một thiếu niên tuấn tú, cấp tốc nhẹn. Hôm nay, sau khoản thời gian luyện võ công xong, Sư phụ gọi Trầm hương đến, nói: "Đồ nhi à, Sư phụ biết tấm lòng hy vọng mỏi cứu bà mẹ của con, không có ngày làm sao là ko nhớ nghĩ đến mẹ. Con hàng ngày đều cần cù khổ luyện, ta thấy võ nghệ của nhỏ ngày càng thông thuộc rồi, nhưng nếu còn muốn đến Hoa tô chẻ núi cứu vớt mẹ, vẫn còn đấy thiếu một số trong những bảo vật. Trước tiên cần phải đã có được Huyên Hoa Khai tô Thần phủ kia, mới có thể chẻ núi Hoa Sơn, phá trừ phù chú đè núi của Nhị Lang Chân Quân. Cần được đến ngọn núi sinh hoạt vùng Đông Hải, vào núi có một chiếc hang, cây rìu thần chính là đang được gìn giữ trong dòng hang này." Vô Tri Đạo nhân nói xong, kéo Trầm hương cưỡi lên mây, chưa đến một khắc hạ áng mây xuống. Trầm hương xem thử, thì thấy mình đã đứng dưới chân một ngọn núi lớn. Sư phụ chỉ về phía một ngọn núi cao nhất, nói với nam nhi rằng: "Con bắt gặp ngọn núi kia không? mẫu hang đó chính là ở bên trên đỉnh của ngọn núi đó. Con hoàn toàn có thể đi lên theo mặt đường núi này, trê tuyến phố đi, sẽ có mấy quan liêu ải, có thể vượt qua được hay không, đành phải trọn vẹn dựa vào bản thân bé vậy".Sau lúc vượt qua một đồi núi, trước mắt mở ra một mẫu hồ phệ chắn ngang con đường đi. Giả dụ muốn thường xuyên đi lên đỉnh núi, thì đề nghị đi quý phái bờ mặt kia bắt đầu được. Chỉ thấy chiếc hồ này to lớn vô biên, điều kỳ lạ đó là hồ nước này trọn vẹn tĩnh lặng, tức thì đến một ít sóng gợn cũng không có, thật khiến người ta cảm giác không sao đo lường được, cũng không biết độ sâu là bao nhiêu. Đang quan sát ngó thông thường quanh, xem xem bao gồm đường hoàn toàn có thể đi vòng qua xuất xắc không, thốt nhiên nghe thấy bên tai bao gồm tiếng nói rằng: "Trầm Hương, nếu như con mong mỏi đi đến đỉnh núi, lấy được rìu thần, thì rất cần được từ trong hồ nước này bơi qua. Hồ mập này có tên là hồ Sinh Tử. Phàm là những người muốn vượt qua hồ nước này, cần được là những người dân không sợ hãi chết. Tham sống sợ chết, nhảy vào trong nước, nước này từ sẽ biệt lập được, hễ vào trong nước, khó mà sống sót trở ra được".Lời còn chưa nói dứt, đang tung mình nhảy xuống hồ. Nước vào hồ y như tấm lụa, thân thể lao vào trong nước, trơn tru trượt vô cùng. Chỉ thấy nước trong hồ quấn chặt lấy toàn thân, thẳng vào từng thớ thịt. Thiệt là có cảm giác buồn bã như bị hàng ngàn hàng ngàn mũi kim đâm. Chàng vội kim cương tĩnh trung ương nín thở, giữ vững tinh thần, bơi lội sang bờ mặt kia. Trầm Hương cắm chặt răng, ra sức cầm gượng tập bơi về phía trước, từ đó cảm giác khổ sở kia cũng từ bỏ từ biến hóa mất. Cánh tay, cẳng chân lại hầu như có cảm hứng trở lại, còn cảm xúc hai cánh tay càng thời điểm càng tất cả sức lực, trù trừ rằng mình đã bơi được bao lâu, sau cùng bơi lịch sự được bờ bên kia rồi. Tương truyền ai thừa qua được nước hồ nước Sinh Tử sẽ hoàn toàn có thể thay da đổi thịt, cường tráng bội phần. Trầm hương cảm thấy công sức của con người tràn trề, cánh mày râu nhìn lại bản thân trong nước hồ thì thân thể to lớn tráng kiện mấy phần. Nghĩ đến lại liên tiếp đi tìm bảo vật về cứu mẹ.Trầm Hương hôm nay đây bởi đã được nước trong hồ nước tôi luyện, phải đi trên đường núi nhanh lẹ như bay, cứ như thể đi bên trên đất bằng vậy, thong thả lạ thường. Một thời gian sau, lại đến một nơi, chỉ thấy trước mắt là một biển lửa rộng lớn mênh mông, trải nhiều năm khắp núi đồi, chắn ngang trước mặt.Lúc đó lại nghe âm thanh từ ngọn đại sơn kia: "Đây chính là Hỏa Diệm sơn. Hỏa Diệm đánh này, lửa nơi này sẽ không giống với Hỏa Diệm đánh của nhân gian, nhưng mà là Tam Muội chân hỏa. Bạn phàm đi vào ngay tức khắc có khả năng sẽ bị thiêu bỏ đến không thể sót lại vết tích gì. Trầm Hương, hay là quay trở về đi. Hà tất nên mạo hiểm béo như vậy? Tam Muội chân hỏa này, siêng thiêu đốt mẫu tâm vọng niệm của tín đồ đời, phàm là những người dân có cái tâm mong danh ước lợi, phần đa khó mà ra khỏi biển lửa, ko thể sống sót trở ra được, nhưng mà thử hỏi bên trên đời này còn có ai có thể buông vứt tâm lợi danh cơ chứ? Vậy buộc phải xưa nay chưa hề tất cả ai có thể đi qua được. Cậu có muốn thử không? Hễ phi vào rồi thì chẳng thể nào tảo trở ra được nữa." Trầm hương nói giữa khu đất trời: "Trầm hương này, nếu không phải vì để cứu vãn mẹ, tôi vẫn không bao giờ để mang đến em trai Thu Nhi đi đền rồng mạng, vậy thì tôi đang từ lâu không còn trên cõi đời này rồi, còn cầu danh, cầu lợi gì nữa chứ? lợi danh chẳng không giống gì bùn đất, cứu bà mẹ mới là đại nghĩa".Một mình lao vào biển lửa, khá nóng nung nấu thân thể. Trầm hương thơm dũng khí bước thẳng, từ bỏ niệm ngọn lửa kia vốn cũng là sắc không, vẫn chính là không tồn tại. Hôm nay kì tích vẫn xuất hiện, phần lớn hàng lửa đỏ nép bản thân mở đường đến Trầm mùi hương tiến bước. Khi ra khỏi biển lửa, nhục thân đấng mày râu lại không thể có một vệt thương nào, trường đoản cú cảnh tỉnh mình phải luôn đề phòng, đắn đo sẽ còn kiếp nàn nào tiếp đây nữa đây. Trường đoản cú xa tất cả tiếng pháo nổ vọng lại, âm thanh tựa như các loài dã thú đang hoạt động bầy. Kì thực bao gồm một nhỏ hươu, một nhỏ cọp với một nhỏ thỏ chạy đến. Âm thanh lại từ ko trung vang vọng: "Chúc mừng Trầm Hương, ngươi sẽ vượt khỏi hồ nước Sinh Tử, lửa Danh Lợi, cha con thú tê là đồ dùng hiến tế chỗ động Thần Phủ, ngươi chỉ việc giết chúng lấy tiết tươi để tế thần thì đang lấy được rìu thần." Trầm hương thơm không nói gì, chỉ đi thẳng về ngọn đại lĩnh phía trước, đến nơi chắp tay khấn rằng: "Trầm hương vượt muôn kiếp nạn để cứu chị em nhưng lại không thể vị tư sự của bản thân mà ám sát sinh linh vô tội, nếu tất cả thể, xin đem máu chủ yếu mình tế lễ." Cửa động quả nhiên mở ra, ánh nắng của rìu thần chói lọi khắp nơi. Chàng cố kỉnh lấy bảo vật, trên có ghi: "Năm trăm năm sau, giữ Trầm mùi hương là bạn phá vứt miếng bùa này." Trầm hương gỡ quăng quật bùa thần, sư phụ từ xa đằng vân cất cánh đến.Lại kể đến Nhị Lang Thần ở tiệm Giang Khẩu, chuyên chức là vị Thần chấp pháp tuần tra khắp thiên giới, chuyên quản bài toán chư Thần lớn nhỏ dại trong tam giới phạm luật thiên quy giới hình thức rồi giới thiệu sự trừng phạt. Chuyện của Thánh mẫu nương nương này, ông từ sớm đã nắm vững sự tình. Ko lâu sau thời điểm Lưu Ngạn Xương rời khỏi Hoa Sơn để vào gớm thành ứng thí, Chân Quân niệm động Thần chú, lệnh cho Đại Lực Thần, dời chuyển núi Hoa Sơn, núi Hoa Sơn tức tốc nhô lên khỏi mặt khu đất mà bay lên không trung. Thời điểm này, Thánh mẫu đang ngồi tức thì ngắn tọa thiền trong miếu, lưỡng lự làm sao, toàn thân bỗng dưng bay lên ko trung, rồi lơ lửng hạ xuống khía cạnh đất, núi Hoa Sơn tức thì từ trên đầu chụp xuống. Nhìn lại lần nữa, toàn thân của chính bản thân mình đã nuốm một bộ tù phục màu sắc trắng, bị đè bên dưới núi Hoa Sơn, ở bên trong một cái hang đụng chật hẹp. Trong tim bà lập tức phân minh rằng mình đang bị chấp pháp Thiên Quy. Như vậy, Thánh mẫu ở vào thiên lao, thiền định một mạch sẽ là 16 năm của nhân gian, lúc này biết được bé ngoan báo hiếu sẽ đến cứu bà mẹ đã lệnh đến Triều Hoa nghênh đón. Từ bây giờ Trầm Hương với Sư phụ đã đi đến núi Hoa Sơn, Triều Hoa chỉ dẫn, lên thẳng cho ngọn núi chính, Trầm hương giơ cây rìu thần lên, sử dụng hết công sức bình sinh, kêu to một tiếng: "Mở!". Chỉ nghe thấy rìu cơ giáng xuống, mặt đất rung chuyển, tiếng vang thấu trời, muôn đạo kim quang. Chỉ thấy núi Hoa đánh chia bóc tách thành hai, từ nửa Thánh mẫu thăng thiên, chân cưỡi mây lành ngũ sắc, áo quần tiên tử, kèm theo ánh hào quang rực rỡ. Từ bây giờ lại thấy được từ bên trên đỉnh núi Hoa Sơn gồm một tấm phù chú màu vàng cất cánh xuống, Thánh chủng loại giơ tay đón lấy, trên có viết: "Mười sáu năm sau Trầm hương chẻ núi cứu vớt mẹ".
Xem thêm: Tam Quốc Truyền Kỳ Mobile - Tam Quốc Truyền Kỳ 2 Sắp Ra Mắt Game Thủ Việt
Ngày nay nghỉ ngơi trên đỉnh núi phía tây của Hoa Sơn, còn có một tảng đá lớn dài thêm hơn mười trượng đứt ra thành cha đoạn. Kề bên tảng đá lớn có cắm một cây rìu sắt hình lưỡi liềm cao bảy thước nặng nề hơn cha trăm cân, nghe nói đó chính là Khai sơn Thần lấp mà Trầm hương năm xưa đã dùng làm chẻ núi Hoa Sơn cứu mẹ.